Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

SAO ĐỒNG BẰNG SÔNG CỬU LONG LẠI MỞ CUỘC THI ĐỂ TÔN VINH THƠ DỞ ?

Trần Mạnh Hảo

Sau nhiều dư luận phê phán nạn đạo thơ trong cuộc thi thơ lần thứ 05 của đồng bằng sông Cửu Long do Hội VHNT Sóc Trăng đăng cai, vừa qua, kết quả đã được thông báo như sau trên các trang báo mạng :


GIẢI NHẤT:

+ Tiếng đờn ca tài tử ở phà Vàm Cống - Cao Thoại Châu - Long An

GIẢI NHÌ:

+ Phía mùa cam bạc lá – Nguyễn Thanh Hải – Tiền Giang

GIẢI BA:

1- Xóm mình nghèo giấu điện vào đêm - Nguyễn Ngọc Tân - Cà Mau

2- Nhật ký cho ngày rỗng - Trần Huy Minh Phương - Sóc Trăng


GIẢI KHUYẾN KHÍCH:

1- Tản mạn trưa - Nguyễn Thanh Hải -Tiền Giang

2- Gió heo may - Nguyễn Giang San - Đồng Tháp

3- Đồng con gái - Võ Thị Nguyệt - Cần Thơ

4- Khúc biển 3 - Nguyễn Đình Chiến - An Giang

5- Đi tìm ngày mai - Trương Chí Hùng - An Giang

Có tổng cộng 531 tác phẩm của 162 tác giả gởi đến dự thi.

Các tỉnh, thành có số lượng tác phẩm tham gia nhiều nhất là: Đồng Tháp, An Giang, Cần Thơ, Tiền Giang và địa phương đăng cai Sóc Trăng.

Lễ tổng kết - phát thưởng sẽ tổ chức vào ngày 29.7.2013 tại thành phố Sóc Trăng.

Chúng tôi xin quý độc giả “ thưởng thức” mấy bài thơ được giải : giải nhất ( Cao Thoại Châu), giải nhì ( Nguyễn Thanh Hải) và hai giải ba ( Trần Huy Minh Phương & Nguyễn Ngọc Tân) dưới đây :


Thơ CAO THOẠI CHÂU 

Bài thơ đạt giải nhất "Cuộc thi thơ Đồng bằng Sông Cửu Long lần thứ 5"

TIẾNG ĐỜN CA TÀI TỬ

Ở PHÀ VÀM CỐNG

Đêm nghe tiếng đờn ca tài tử
Lạnh căm mà vẫn ấm trong lòng
Điều nhân nghĩa treo ra phía trước
Thói lọc lừa nịnh hót bỏ sau lưng

Kiến ngã bất vi vô dõng giả
Chữ cang thường một gánh trên vai
Cây mía cây tre còn có đốt
Thẳng ngay ngay thẳng huống chi người

Đất dạy thêm làm người hào phóng
Lòng người có lúc giống lòng ghe
Mấy mảnh ván thành nơi hành hiệp
Mưa sông buồn nhường chỗ kẻ sa cơ

Đêm nghe tiếng đờn ca tài tử
Góc đường hay ở bến sông kia
Bậu lạc lòng phút giây nào ai biết
Gửi tiếng đờn đi đón bậu quay về

Cặp Vĩnh Long ngoẹo sang hướng khác
Qua phà chạy ngược tới Cần Thơ
Có cầu nỡ nào quên bến cũ
Làm sao quên câu hát tiếng đàn mù!

Con cá nhúm rau vài bạn nhậu
Chuyện đời đâu đó kể cho nhau
Đẹp và buồn chia câu vọng cổ
Em ngọt ngào ta nhận đắng cay cho

Và trong đám đờn ca tài tử
Có kẻ ngồi im lặng dóng tai nghe
Quê nhà mút tận phương trời khác
Sầu cũng nguôi theo giọng xuống câu xề!

CAO THOẠI CHÂU


PHÍA MÙA CAM BẠC LÁ (GIẢI NHÌ CUỘC THI THƠ ĐỒNG BẰNG SÔNG CỬU LONG LẦN THỨ 5) - thơ NGUYỄN THANH HẢI

14.07.2013 21:38

ai bắn vào trời cọng u du tuổi thơ còn đau vết sẹo
để sau mùa riêng tiếng mẹ thở dài
(Trích)

lòng nghĩ gì khi nhổ bụi u du
màu khói trắng/đốt chiều/đốt trời/đốt lòng người/đốt mùa cam bạc lá
con dế lửa úp đầu vào hoàng hôn thổi điệu sáo
gió cuốc những đường thở nhọc nhằn trên nền đất đen nâu

sau lưng cha màu xanh đã ngã
là đồng nghĩa với màu trắng tay người gom về ngập rỗng
nỗi buồn đeo đĩa
những cành cam lụp đụp
chiều rơi trên nền lá vàng

ai bắn vào trời cọng u du tuổi thơ còn đau vết sẹo
để sau mùa riêng tiếng mẹ thở dài
để khói trắng đêm cha dằn cơn ho mất ngủ
để trang sách niềm tin anh lén giấu
để lỡ mùa chị mượn chữ nghèo tiếc rẻ thời gian
để trái tim ước ao ngày cũ

chiều hoang mang khói
sương
hoang mang lời gió thổi
rãnh đất cọ lòng bàn chân tạ lỗi
xòe tay chai sạm giấc mơ

hớt vài giọt chiều rơi
ly mưa đầu mùa
rưới một khoảng mát cho tâm hồn khuây khỏa
để bắt đầu thâm canh những niềm vui kéo nhau xen vụ

và tôi
phía mùa cam bạc lá
nhổ bụi u du chiều sẽ đứt bớt tâm tư…

Tác giả giữ bản quyền. 

XÓM MÌNH NGHÈO CẤT GIẤU ĐIỆN VÀO ĐÊM

Của Nguyễn Ngọc Tân

Đăng lúc: Thứ hai - 03/06/2013 12:54

(Tác phẩm giải ba cuộc thi thơ ĐBSCL lần thứ V-2012)

Dừa hất bóng vào đêm đen yên giấc
Nhà nhà chìm trong tiếng côn trùng gõ nhịp
Đất đỏ đất đen đường lối xóm gồ ghề…

Xóm mình nghèo cất giấu điện vào đêm
Khuya thức giấc mơ bập bềnh công tắc
Chuyện làm ăn bàn theo tiếng gió xạc xào

Mùa đi qua giấc mơ dần thiếu ngủ
Tuổi học trò mệt nhoài xé đêm trên trang vở…
Vẫn ngó chừng giấc ngủ mẹ chưa say

Tiếng dế thành tiếng tri âm
Tiếng gà gáy gõ cho lòng chợt sáng
Đài dựng bình minh lia câu vọng cổ thật mùi

Bờ mẫu dài chân chim nhắc khéo cánh đồng đêm hoang gió
Bên dòng kênh quen im lìm phèn mặn
Bằng bộ mặt nhiều màu nổi váng những tâm tư…

Giờ đi lập nghiệp phương xa
Ước mơ lăn theo sóng vỗ
Câu vọng cổ lại phải cất vô tờ giấy cũ

Về quê
Mẹ không còn
Lại thèm ngó chừng giấc ngủ…!


NHẬT KÝ CHO NGÀY RỖNG

Của Trần Huy Minh Phương

Đăng lúc: Thứ hai - 03/06/2013 12:15

(Tác phẩm giải ba cuộc thi thơ ĐBSCL lần thứ V-2012)


Có thật khu vườn cổ tích
ở đó ta chạy rong long nhong thời con nít
trốn bà giấc ngủ trưa - thưởng chong chóng lá dừa
mặc kệ, đội nắng băng miết qua cánh đồng cưỡi trâu đánh trận giả hét hò xanh lúa
ta khát sông bệt những vết sình bè bạn
còn nợ ông bảng cửu chương chưa thuộc- thưởng lồng đèn làm bằng lon sữa bò
nét vẽ roi mây trong gió suýt đổ ầm…
năm lên bảy
lên mười
rồi mười hai
cánh võng hồn nhiên chấp chới bay

qua năm mười lăm
và những năm mười bảy tuổi
ta một mình vẫy gió nghêu ngao
nhớ bèo xanh mép đìa
con rô, con lóc đi đâu cho ta bỏ câu ngày nhàu soi tăm cá…
thằng bạn cùng quê bỏ xứ theo cha tha phương đổi vận
cô bạn chơi trò cô dâu chú rể lên thành phố từ đó không thấy về
trời xanh mây trắng bay qua ô cửa nhỏ- ta ngẩng nhìn thèm
con cá tung tăng dưới ao
con ngựa hí vang chồm vó
và ngồi đan những giấc mơ không hình thù
bọt bóng
con chim tự do tung cánh

lời dạy ngày mưa trôi qua bụi cỏ
ngạch cửa nhà mình gần vậy mà sao ngày mỗi thêm xa!
ở đó có bóng mẹ ngồi chiều nhòe mong nhớ mỗi khi trời trở gió, mùa đuổi mùa…
có cái ghế dựa, cha ngồi uống ngụm trà thả buồn vui thân phận
có tiếng gà gọi ngày mọc sáng
có lời thương chưa cấy
có tiếng chuông chùa Mahatup nhắc ta đường xa tâm hùng trí dũng
bầy dơi thiền dốc ngược đời mình lặng im, cần mẫn
con sông quê chiều rưng bến nhớ
gọi ta kìa
có kịp lúc trời giông…

dẫu một lần thôi, ta vấp lại ngạch cửa hiên nhà…


Tất cả các bài thơ được giải này của cuộc thi thơ đồng bằng sông Cửu Long đều là thứ thơ dễ dãi, sáo cũ, tẻ nhạt, tào lao…;nói tóm lại chỉ là những bài mạo danh thơ được gọi là thơ dở.

Vì sao các hội văn học nghệ thuật của các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long lấy tiền của dân ra để tổ chức rầm rộ cuộc thi thơ để tôn vinh thơ dở ?

Mười mấy năm nay, từ trung ương đến địa phương thi nhau tổ chức các cuộc thi thơ, chấm giải thơ hàng năm chỉ nhằm mục đích tôn vinh thơ dở là sao ?

Có lẽ nền thơ quốc doanh đã đến thời mạt vận ?

Hỡi các cơ quan báo đài, các hội hè từ trung ương đến địa phương xin các vị đừng tham nhũng tiền của dân bằng cách tổ chức thi thơ và tôn vinh những sản phẩm tồi tệ như thế này nữa ?

Cám ơn !

Sài Gòn ngày 19-7-2013

Tác giả gửi cho NTT blog



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét